• Ems' Stories

    [Us] Chapter 10: Ex

    Tôi đang trên xe quay lại Sài Gòn, sau cả ba ngày cuối tuần ở thành phố nhỏ – nơi bắt đầu tình yêu của chúng tôi. Chuyến xe khách chạy đều đều trên quốc lộ, cái cảm giác uể oải bao trùm lấy tôi. Tôi đã không còn cảm giác háo hức như trên chuyến xe về cách đây vài ngày. Tôi tự hỏi có ai đó đã lấy mất niềm hứng thú của tôi mà giấu đi rồi. Hình ảnh của bạn gái đứng vẫy tay chào nơi bến xe vẫn còn bám theo tâm trí tôi. Tôi đã tự nhủ bản thân rằng giữa tôi và cô…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 9: Khả

    “I’m sitting here in a boring room It’s just another rainy Sunday afternoon I’m wasting my time I got nothing to do I’m hanging around I’m waiting for you But nothing ever happens And I wonder …” [Lời nhạc của bài hát “Lemon Tree” do nhóm nhạc Fools Garden trình bày, là một bài hát khá nổi tiếng trong thập niên 90.] Cái đĩa nhạc vừa phát lên lời bài hát khiến tôi mệt mỏi vô cùng, dù sao hôm nay cũng chẳng phải là ngày Chủ Nhật và lại càng không có mưa, nhưng tâm trạng tôi ảo não. Thỉnh thoảng tôi phấn khích quá mức nhưng đôi lúc…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 7: Anh trai

    Tôi mệt mỏi bước xuống giường. Tôi phải có mặt ở lớp vào buổi học đầu tiên. Tôi không có hứng thú mấy với trường học. Không phải một mình tôi, thằng em tôi cũng chẳng khác mấy. Chúng tôi đến trường chỉ vì biết bản thân không thể làm việc khác, nhưng nói theo cách khác là cha mẹ tôi không thể để chúng tôi ở nhà được. Từ lúc học tiểu học, tôi đã phản đối việc bắt tôi đến trường. “Mẹ không thể bắt ép con làm việc con không thích được!” Tôi đã gào lên khi cha mẹ lôi hai anh em tôi vào lớp một. …

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 6: Em trai

    Tôi ngồi đó nhìn chằm chằm vào người đối diện. Ông ta trạc tứ tuần, mái tóc đã lấm tấm bạc, đôi chân vắt ngang ngoe nguẩy trong đôi giày da có vẻ sành điệu. Tất nhiên mọi thứ ở ông phù hợp một cách hoàn hảo với nơi đây, văn phòng trị liệu tâm lý, duy chỉ có một thứ không phù hợp với nơi này. Đó là tôi. Cái ánh nắng hắt qua cửa sổ có vẻ làm tâm trạng tôi thoải mái được đôi chút.  “Lúc này con có uống thuốc đều đặn không?” Ông hỏi tôi với giọng đều đều, tôi không chắc là ông ta…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 4: Ex

    Tôi trầm ngâm nhìn vào điện thoại như thể nó là cái thứ vô dụng nhất trần đời. Sau cuộc điện thoại kéo dài bốn mươi lăm phút kết thúc trong câu kết luận sáo rỗng của bạn gái tôi: “Anh thay đổi rồi, trước khi học đại học anh đâu chìm trong hũ rượu đâu?” Tiếng ngắt máy ngang của cô ấy khiến cơn giận của tôi lên đến đỉnh điểm. Chẳng có gì có thể giải quyết qua một cuộc đời. Nếu cô ấy có thể dũng cảm hơn hiện tại thì chúng tôi đâu phải trải qua cái vấn đề “yêu xa” vớ vẩn kiểu này. Nếu…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 3: Em trai

    Khi bạn gái của tôi đã chìm sâu vào giấc ngủ, tôi vẫn nằm trằn trọc mãi. Tôi nằm đó, mắt không chớp nhìn lên trần nhà, tưởng tượng có ai đó đang nhìn mình. Khi mất ngủ, tôi hiếm khi cử động hay trở mình qua lại mà chỉ nằm đó, nhìn lên trần nhà. Rồi thấy con người mình là một cái vỏ rỗng không. Sẽ có ai đó, hay những mối quan hệ mờ nhạt hỏi tôi những câu đại loại như “tao thấy mày cái gì cũng có vậy thì còn muốn cái mẹ gì nữa?”. Chắc là tôi muốn quá nhiều nên tôi mới thành…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 2: Anh trai

    Tôi ngồi đây, giữa bọn nhóc ở cùng khu, hầu hết chúng đều học lớp 10, 11 – cái tuổi học thì ít mà ẩm ương thì nhiều. Tôi ngồi rít thuốc lá trong khi chúng đang bàn tán về bọn con gái trong lớp, hoặc thỉnh thoảng là cái game online nào đó mà chúng hay trốn học để chơi cùng. Một vài thằng trong số đó vẫn hay trốn học và mượn nhà của chúng tôi để cày game. Tất nhiên, thứ chúng nó còn là thời gian mà, ngại gì mà không phí. Đầu óc tôi bỗng nhớ đến hình ảnh cô gái ngồi khóc giữa trung…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 1: An

    Tôi đang ngồi đọc quyển tiểu thuyết của Marc Levy*, vừa nhâm nhi ly trà cúc. Tôi nghĩ mình đang tận hưởng những ngày tháng thú vị nhất cuộc đời mình, và tôi ước cuộc đời mình cũng lẳng lặng trôi và yên bình như cái tên của mình. Thế nhưng tên tôi nào có vận vào người đâu. Phải chi cha mẹ tôi đặt tên tôi là “Mưa”, “Gió” hay “Giông bão” gì đó. Hoặc ít nhất là cái tên “Bão” An đi, ít ra thì có “Bão” xong thì cuộc đời người ta mới an yên được. Tôi nghĩ đến điều này, khi ngoài trời trời vẫn mưa…

  • Ems' Stories

    [Us] Prologue 5

    “I grow up with no definition of “love”, until I see the pain and the happiness in his eyes.” Nếu có một từ có thể miêu tả đầy đủ về bản thân mình thì chắc chắn tôi sẽ dùng từ “vô hình”. Từ nhỏ tôi đã học cách vô hình để tránh mọi rắc rối, mọi sự muộn phiền không đáng có mà người lớn dành cho mình. Rồi đến một ngày cái “vô hình” đó bắt đầu phát huy tác dụng diệu kỳ của nó. Đó là ngày ba mẹ tôi ra tòa chia chát tất cả mọi thứ trừ hai đứa con. Họ chẳng thèm nhìn đến tôi…

  • Ems' Stories

    [Us] Prologue 4

    “Trying to be normal is more difficult than to be abnormal; everything is getting worse when you are standing at the boundary of those.” Tôi không nhớ rõ khuôn mặt mình như thế nào. Đó là thứ duy nhất nếu ai hỏi tôi là ai, tôi làm gì và tôi như thế nào. Việc hình dung bản thân mình là một điều bất khả thi cho bất kỳ ai, tôi nghĩ là vậy, huống chi là thằng nhóc mới 18 tuổi đầu chập chững trên đường đời. Thứ duy nhất tôi biết rõ nhất về bản thân mình là tôi giỏi những thứ tôi làm, tuy không đến nỗi xuất…