• Ems' Review

    [Ems’ Review] Tsukuru Tazaki không màu và những năm tháng hành hương – Haruki Murakami

    Tôi từng đọc đâu đó trên mạng bình luận về các tác phẩm của Murakami “Mỗi lần đọc tiểu thuyết của chú thì bầu trời lại u ám, nên thôi mình dừng đọc.” hoặc là “…những người đọc Murakami đều là những người có vẻ gì đó khác người, hoặc không yêu thương con người cho lắm!” … rất nhiều câu bình luận kiểu như thế; Và nếu bạn muốn tìm đọc một câu chuyện có hậu, bầu trời mang màu sắc tươi sáng như thể mặt trời chưa bao giờ lặn thì đừng đọc quyển tiểu thuyết này – nó có cái tên dài đằng đẵng: “Tsukuru Tazaki không…

  • Ems' Stories

    [Us] Prologue 3

    “What is the most difficult thing you’ve ever been through? To be born, live, and get hurt in this insensitive world.” Tôi có một thói quen kỳ lạ, nếu không muốn nói là kỳ cục – thói quen khóc ở nơi công cộng. Tôi ít khi khóc. Vì tôi hiểu rõ bản thân mình như thế nào sau khi nước mắt đã khô đi. Một khoảng trống ở đó, chẳng có gì lấp đầy được dù trong đầu tôi có hằng trăm, hằng ngàn ý nghĩ đang nhảy nhót. Khi buồn bực, tôi không khóc mà kiếm việc gì đó để xao nhãng đầu óc đi; khi kết quả kỳ…