• Ems' Stories

    [Us] Chapter 24: Khả

    Tôi tỉnh dậy với cái đầu nhức bưng bưng như thể tối qua tôi đã ngốn hết tủ rượu trong nhà mình, trong khi tôi chỉ uống được một chai thôi. Người đàn ông đáng chết đó chẳng có gì ngoài tiền, nhưng lại thiếu học thức đến độ chừa một tủ rượu bằng cả gia tài của một người bình thường – trong nhà cùng với một đứa con gái ở độ tuổi ẩm ương, và hơn hết nó đang thất tình. Còn ông ta thì đang đắm chìm trong tình yêu. Thứ tình yêu không có gì thay thế được. Và cũng có thể đó là thứ tôi…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 23: Em trai

    Tôi giật mình lúc trời đã về khuya. Tôi hiếm khi ngủ tròn giấc, đặc biệt tôi luôn để bản thân mình ngủ gục ngay bàn làm việc. Tôi ý thức được cơn buồn ngủ ập đến, nhưng tôi sợ khi bước xuống giường mình sẽ phải trăn trở trong giấc ngủ còn dở dang; điều này khiến tôi thà nằm gục trên bàn, sẽ dễ chịu hơn. Là tiếng tin nhắn của Vân. Cô hỏi tôi có còn nhớ cô là ai không? Tất nhiên, tôi sẽ nhớ mãi tấm lưng trần thon thả của cô, còn gương mặt cô thì tôi chịu. Gương mặt của cô chỉ đơn…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 22: An

    Mọi thứ có vẻ không giống như bề ngoài của nó. Thứ khiến chúng ta bị lừa chỉ là vẻ ngoài của một con người, còn lại chúng ta không thấy điều gì khác. Tôi thấy mình như một đứa trẻ ngây thơ khi nhìn vào gương mặt Khương và người bên cạnh mình, như thể giữa họ có một tấm gương và tôi là người duy nhất thấy được hai phía của tấm gương đó. Chỉ duy, tôi không thể phân biệt được đâu là hình, đâu là bóng. Tôi thấy mình thật ngốc khi chưa bao giờ hỏi Khương về gia đình. Tự khi nào tôi trở nên…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 21: Anh trai

    Tôi không nghĩ mình sẽ tìm thấy An, trong hoàn cảnh như thế này. Tôi không dùng từ gì để diễn tả được tâm trạng của mình khi em giương ánh mắt giận dữ về phía tôi. Rồi An bỏ đi, với vẻ hằn học nhưng điệu bộ của em lại trông giống như một đứa trẻ. Tôi tiếp tục ở lại sân thượng, nhìn lại khoảng không gian trước mắt và dưới kia. Trong cùng thời điểm, tôi không thể hình dung thứ cảm xúc hỗn độn thế này, chút hào hứng, chút hoảng sợ. Hơn hết là cảm giác nhẹ nhõm. Tôi vẫn hoang mang nhìn xuống dưới…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 19: Em trai

    Tôi đang đứng trước cửa văn phòng trị liệu. Tôi chẳng hiểu sao mình cứ chần chừ mãi không chịu bước vào. Lần cuối cùng tôi đến đây, ông – nhà trị liệu quen thuộc từ khi tôi mười bốn, đã hỏi tôi rằng tôi định làm gì với cuộc đời mình. Thề có Chúa, việc hỏi tôi làm gì vào ngày mai đã khiến tôi phát hoảng. Thật ra, sau khi dậy vào buổi sáng, suy nghĩ mãi tôi mới biết mình muốn ăn gì. Tôi biết tôi có tất cả những gì người khác muốn, nhưng việc sống một ngày mà không biết phải làm gì, sống để…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 18: Ex

    Hai tuần, tôi chẳng nhận được tin tức gì từ em, kể từ cái tin nhắn chết tiệt đó. Mọi phương tiện để tôi liên lạc với em gần như vô hiệu. Nhưng phần lý trí còn sót lại vẫn giữ tôi thăng bằng trong cuộc sống hằng ngày. Mỗi sáng, đúng ngày đó, giờ đó tôi thấy mình đang lê từng bước nặng nhọc lên giảng đường, nghe giảng viên ngồi nói lại những điều mà tôi chắc rằng ông ta đã nói mấy chục năm nay. Chẳng có gì mới mẻ. Có một chút mới mẻ khác, là tôi hẹn hò cô bạn cùng lớp. Tôi vẫn có…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 17: Anh trai

    Đó là hai tuần dài nhất cuộc đời tôi. Tôi đã không gặp em kể từ đêm đó. Và không đủ dũng cảm tìm em. Tôi không biết điều gì giữ tôi lại. Nhưng chúng không tạo điều kiện cho tôi có cơ hội tìm em, kể từ câu nói vô thưởng vô phạt của Khả: “Có thể An thích mày, nhưng cũng có thể nó thích quá khứ của nó nhiều hơn một chút.” Nó vừa nói vừa nhả khói trông rất điệu nghệ. Vẫy cái tàn thuốc xuống đất. “Mày biết cái hậu quả của việc trèo qua hàng rào đầy kẽm gai là gì không?”  “Chảy máu.”…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 16: An

    Đã hai tuần trôi qua, cuộc sống tôi chẳng có gì thay đổi, ngoại trừ một tuần tôi trốn học đi tìm thú vui của riêng mình. Sau khi say bí tỉ với Khả vào cuối tuần, tôi tự hứa với bản thân mình rằng: Tôi sẽ không thể để bản thân mình rơi vào tình trạng “không thể nhớ gì sau đó”. Và Tôi cần khoảng thời gian yên tĩnh một mình. Nhưng thật sự điều đó không hề dễ dàng chút nào. Người yêu cũ vẫn thường xuyên gọi điện cho tôi, đặc biệt là những lúc anh say. Tôi thắc mắc giữa tôi và rượu bia có…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 15: Khả

    Một vài người uống rượu vì thích, còn một vài người uống chỉ vì buồn, một vài người còn lại chỉ vì chẳng có gì để nghĩ. Tôi không biết tại sao mình lại uống rượu. Tôi cứ mãi bâng khuâng điều đó, “vì rượu có ngon lành gì đâu” –  An nói bâng quơ, ngồi thừ ra đó, thẫn thờ nhìn dòng người qua lại. Tôi không quá thân với nó nhưng vẫn biết rằng, nó là một con người sâu sắc, không quá già đời nhưng nó cho tôi cái cảm giác nó nhìn thấu mọi thứ mà tôi đang giấu kín. Tôi không thích ai đó quá…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 14: Em trai

    “Anh không thể nói lời chia tay khi người ta chuẩn bị lên máy bay như vậy được.” Vân vừa nói vừa khóc, vừa nhìn tôi với ánh mắt van nài. “Ồ, vậy anh sẽ đợi khi em đã hạ cánh tới Thụy Điển.” Tôi bình tĩnh đáp. “Anh đang đùa phải không?”  “Hay anh sẽ đợi em làm thủ tục nhập học xong rồi mới nhắn tin chia tay em, hay em muốn email chia tay?” Tôi lầm bầm những lời đó trong miệng, tôi không chắc cô có nghe thấy không.  “Sao anh có thể làm vậy với em?” Tôi chắc chắn là nước mắt và son môi…