• Ems' Stories

    [Drabble] Một ngày đẹp trời

    Một ngày đẹp trời, bỗng nhiên bạn nhắn tin cho nó, chỉ để mời vợ chồng nó qua nhà ăn trưa. Nói từ “mời” cho thấy bản thân mình được tôn trọng vậy thôi, chứ đâu ai thấy sự tôn trọng nào qua cái tin nhắn chỉ vỏn vẹn vài từ, đến tiền một cuộc gọi người ta còn cảm thấy tiếc với nhau mà, dù nhà bạn với nhà nó cách nhau vài bước chân, nín thở một hơi là đã gặp nhau rồi. Vợ nó thở dài ngao ngán: “Chắc là thông báo với mình là đi Mỹ đó.” Nó ậm ừ cho qua, im lặng là cách…

  • Ems' Stories

    [Symm] Chapter 6: Jacob

    Tôi giật mình tỉnh giấc lúc hai giờ ba mươi sáng, đồng hồ trên đầu giường của tôi vẫn kiên nhẫn kêu tích tắc. Như một thói quen, tôi bắt đầu nhìn quanh căn phòng, dù trong ký ức mơ màng của mình, tôi đã không về nhà. Đầu tôi đau như búa bổ. Tiếng thở đều từ người nào đó vang lên. Tròn hai mươi bốn giờ đồng hồ tôi gặp cô. Anna nằm đó, trái hẳn vẻ mặt nghiêm nghị chăm chú nhìn vào màn hình laptop như ngày hôm qua, nhìn cô ngủ bình yên một cách lạ thường. Tôi chưa bao giờ có cảm giác như…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 30: Anh trai

    Tôi đã không gặp An ba ngày, kể từ nụ hôn đó, không phải của em và tôi, là của nó và em. Bóng tôi mệt mỏi buông xuống vệ đường. Dòng người tấp nập qua lại, từng đợt xe kéo đến như những cơn lũ. Tôi đã đi bộ, trong vô định không biết trong bao lâu. Tôi đi trong vô thức, bàn tay vẫn còn nắm chặt tập hồ sơ du học. Tôi không thể quyết định điều gì trong lúc này. Trái tim tôi trông có vẻ như không còn như cũ nữa. Tôi không chắc nữa, thật ra nó không còn là của tôi lâu rồi.…

  • Ems' Stories

    [Symm] Chapter 5: Anna

    Trước khi mời anh ta vào nhà, tôi hoàn toàn quên mất mình phải hình dung được rằng căn phòng khách của Jacob rộng gấp mấy chục lần căn phòng tôi đang sống. Cảm giác đứng giữa căn phòng nhìn xuống Central Park khiến tôi quên mất căn phòng mình đang sống nhỏ bé đến mức nào. Tôi sống trong căn hộ chỉ chừng 20m2, nơi phòng làm việc cũng là bàn ăn, nơi mà bếp nấu ăn cũng không cách xa mấy bước chân. Điều  nhất tôi thích khi ở đây chính là căn gác nhỏ chứa đầy sách, và một góc nhỏ chỉ vừa vặn cho tôi mà…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 28: Em trai

    Tôi bắt đầu xa lánh các mối quan hệ bạn bè từ năm tôi mười bốn. Thế giới nhỏ bé của tôi chỉ có anh trai sinh đôi của mình và ba mẹ. Dù khi học phổ thông, tôi bắt đầu tiếp xúc với nhiều người hơn. Ba mẹ tôi bắt đầu mừng rỡ vì tôi có bạn.  “Có gì đâu mà mẹ phải mừng vậy?” Tôi vừa ngồi đánh cờ vừa hỏi mẹ. “Vậy có gì đâu mà con phải quan tâm mẹ như vậy?” Mẹ tôi đáp lời. Bạn sẽ không tìm được bất kỳ đáp án nào trong ngôi nhà của tôi. Chỉ có những câu hỏi…

  • Ems' Stories

    [Symm] Chapter 3: Anna

    “Jacob đâu rồi?” Greta, Giám đốc điều hành của công ty phát hoảng khi vừa bước vào cửa. Và đó không phải là phong thái thường ngày của cô. Trong lúc cô đang hỏi về Jacob thì tôi thấy mình đang bối rối kinh khủng vì những tin nhắn cứ gửi đến dồn dập vào trang cá nhân, instagram của Jacob. Chỉ vì một bài hát chết tiệt nào đó. Cô gái ngồi bên cạnh tôi, Emma nhìn tôi đầy vẻ háo hức: “Nghe nói tối qua chị đã gặp Boss?”  “Boss của em ở bên kia kìa.” Tôi chỉ về phía Greta đang nghe điện thoại. “Không, boss kia,…

  • Ems' Stories

    [Symm] Chapter 1: Anna

    “Hey!”  Giọng nói vang lên từ phía cửa phòng khiến tôi giật thót mình hét lên “WTF!” Tiếng của người đàn ông đối diện khiến tôi dùng hết sức mạnh của mình ném mạnh ly sứ về phía đối diện. Đây chính là thói quen của tôi khi thấy bản thân đang nguy hiểm.  Người đàn ông đối diện đưa khuỷu tay đỡ lấy cái ly, khi nó chạm xuống sàn nhà rồi vỡ thành trăm mảnh. Tôi thấy nét mặt của anh ta hằn vẻ đau đớn. Tốt anh ta sẽ không dám tiến gần. “OUCH, cô làm gì trong văn phòng của tôi?” Anh ta hét lên, đôi…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 27: An

    Khương nhìn tôi như thể tôi đang nói thứ ngôn ngữ ngoài hành tinh. Thế nhưng, chỉ mình tôi cảm thấy mình bị lột trần dưới ánh nhìn của cậu. Không chỉ mình cậu nhìn tôi như thế, em trai của cậu cũng nhìn tôi đầy thắc mắc, khóe miệng cong lên như muốn hỏi “Hy vọng chị biết mình đang làm gì.” Không phải là tôi đang bị phân tâm bởi hai người họ, chỉ là tôi đang phân biệt ngày càng rõ vẻ khác nhau của hai người, và tại sao tôi lại có cảm tình với người anh hơn. Sự công nhận, cả đời tôi đang đi…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 26: Anh trai

      Một ngày khi chúng ta thức dậy với câu hỏi mình đang làm gì với cuộc đời mình thế này, tôi nghĩ chắc mình đã trưởng thành. Chắc gì tôi đã đúng. Tôi chưa bao giờ đặt câu hỏi đó cho chính mình. An đã nói, em không biết em đang làm gì với cuộc đời của em. Nếu không thể trả lời, chắc hẳn con người ta sẽ không tiếp tục sống. Một mặt nào đó, cuộc đời này có gì đâu mà đáng sống. Nắng hắt vào từ khung cửa sổ khiến tôi thức giấc. Đã lâu rồi tôi không ngủ ngon giấc như thế, dù tôi…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 25: Ex

    Tôi không muốn nhìn thấy cách thế giới xung quanh tôi vận hành. Dù tôi hiểu và cảm nhận được, thì tôi chỉ là một phần trong nó, và bị cuốn theo những vòng quay cố hữu của nó. Tôi cũng chẳng thấy điều gì ngoài bản thân mình, một sinh vật sống mà chẳng thấy ngày mai. Tôi im lặng nhìn dòng người qua lại như thể mình là một kẻ bên lề của cuộc đời này. Hoặc có thể những người kia đang đi trên vỉa hè của chính tôi? Tôi không thích làm trung tâm của sự chú ý, nhưng bằng một cách nào đó, tôi luôn…