• Ems' Stories

    [Us] Chapter 1: An

    Tôi đang ngồi đọc quyển tiểu thuyết của Marc Levy*, vừa nhâm nhi ly trà cúc. Tôi nghĩ mình đang tận hưởng những ngày tháng thú vị nhất cuộc đời mình, và tôi ước cuộc đời mình cũng lẳng lặng trôi và yên bình như cái tên của mình. Thế nhưng tên tôi nào có vận vào người đâu. Phải chi cha mẹ tôi đặt tên tôi là “Mưa”, “Gió” hay “Giông bão” gì đó. Hoặc ít nhất là cái tên “Bão” An đi, ít ra thì có “Bão” xong thì cuộc đời người ta mới an yên được. Tôi nghĩ đến điều này, khi ngoài trời trời vẫn mưa…

  • Ems' Stories

    [Us] Prologue 5

    “I grow up with no definition of “love”, until I see the pain and the happiness in his eyes.” Nếu có một từ có thể miêu tả đầy đủ về bản thân mình thì chắc chắn tôi sẽ dùng từ “vô hình”. Từ nhỏ tôi đã học cách vô hình để tránh mọi rắc rối, mọi sự muộn phiền không đáng có mà người lớn dành cho mình. Rồi đến một ngày cái “vô hình” đó bắt đầu phát huy tác dụng diệu kỳ của nó. Đó là ngày ba mẹ tôi ra tòa chia chát tất cả mọi thứ trừ hai đứa con. Họ chẳng thèm nhìn đến tôi…

  • Ems' Stories

    [Us] Prologue 4

    “Trying to be normal is more difficult than to be abnormal; everything is getting worse when you are standing at the boundary of those.” Tôi không nhớ rõ khuôn mặt mình như thế nào. Đó là thứ duy nhất nếu ai hỏi tôi là ai, tôi làm gì và tôi như thế nào. Việc hình dung bản thân mình là một điều bất khả thi cho bất kỳ ai, tôi nghĩ là vậy, huống chi là thằng nhóc mới 18 tuổi đầu chập chững trên đường đời. Thứ duy nhất tôi biết rõ nhất về bản thân mình là tôi giỏi những thứ tôi làm, tuy không đến nỗi xuất…

  • Ems' Stories

    [Us] Prologue 3

    “What is the most difficult thing you’ve ever been through? To be born, live, and get hurt in this insensitive world.” Tôi có một thói quen kỳ lạ, nếu không muốn nói là kỳ cục – thói quen khóc ở nơi công cộng. Tôi ít khi khóc. Vì tôi hiểu rõ bản thân mình như thế nào sau khi nước mắt đã khô đi. Một khoảng trống ở đó, chẳng có gì lấp đầy được dù trong đầu tôi có hằng trăm, hằng ngàn ý nghĩ đang nhảy nhót. Khi buồn bực, tôi không khóc mà kiếm việc gì đó để xao nhãng đầu óc đi; khi kết quả kỳ…