• Ems' Stories

    [Us] Chapter 30: Anh trai

    Tôi đã không gặp An ba ngày, kể từ nụ hôn đó, không phải của em và tôi, là của nó và em. Bóng tôi mệt mỏi buông xuống vệ đường. Dòng người tấp nập qua lại, từng đợt xe kéo đến như những cơn lũ. Tôi đã đi bộ, trong vô định không biết trong bao lâu. Tôi đi trong vô thức, bàn tay vẫn còn nắm chặt tập hồ sơ du học. Tôi không thể quyết định điều gì trong lúc này. Trái tim tôi trông có vẻ như không còn như cũ nữa. Tôi không chắc nữa, thật ra nó không còn là của tôi lâu rồi.…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 29: Ex

    Tôi sững người nhìn mọi thứ diễn ra trước mắt mình. Tôi nghĩ mình mắt mờ đi, hoặc là tôi đang hoa mắt khi nhìn thấy An. Cùng một người, và người đó đang hôn em. Mọi thứ không phải là một vở kịch. Hoặc chí ít cũng chỉ mình tôi nghĩ đó là do em diễn kịch. Thế nhưng, với tôi, nụ hôn đó không phải là một màn kịch.  An, cô gái mà tôi nghĩ suốt đời sẽ không thể yêu một ai khác ngoài tôi, lại đang hôn người khác. Đó là hiện thực, thứ tôi chẳng thể thay đổi. Dòng người qua lại, một vài người…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 28: Em trai

    Tôi bắt đầu xa lánh các mối quan hệ bạn bè từ năm tôi mười bốn. Thế giới nhỏ bé của tôi chỉ có anh trai sinh đôi của mình và ba mẹ. Dù khi học phổ thông, tôi bắt đầu tiếp xúc với nhiều người hơn. Ba mẹ tôi bắt đầu mừng rỡ vì tôi có bạn.  “Có gì đâu mà mẹ phải mừng vậy?” Tôi vừa ngồi đánh cờ vừa hỏi mẹ. “Vậy có gì đâu mà con phải quan tâm mẹ như vậy?” Mẹ tôi đáp lời. Bạn sẽ không tìm được bất kỳ đáp án nào trong ngôi nhà của tôi. Chỉ có những câu hỏi…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 27: An

    Khương nhìn tôi như thể tôi đang nói thứ ngôn ngữ ngoài hành tinh. Thế nhưng, chỉ mình tôi cảm thấy mình bị lột trần dưới ánh nhìn của cậu. Không chỉ mình cậu nhìn tôi như thế, em trai của cậu cũng nhìn tôi đầy thắc mắc, khóe miệng cong lên như muốn hỏi “Hy vọng chị biết mình đang làm gì.” Không phải là tôi đang bị phân tâm bởi hai người họ, chỉ là tôi đang phân biệt ngày càng rõ vẻ khác nhau của hai người, và tại sao tôi lại có cảm tình với người anh hơn. Sự công nhận, cả đời tôi đang đi…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 26: Anh trai

      Một ngày khi chúng ta thức dậy với câu hỏi mình đang làm gì với cuộc đời mình thế này, tôi nghĩ chắc mình đã trưởng thành. Chắc gì tôi đã đúng. Tôi chưa bao giờ đặt câu hỏi đó cho chính mình. An đã nói, em không biết em đang làm gì với cuộc đời của em. Nếu không thể trả lời, chắc hẳn con người ta sẽ không tiếp tục sống. Một mặt nào đó, cuộc đời này có gì đâu mà đáng sống. Nắng hắt vào từ khung cửa sổ khiến tôi thức giấc. Đã lâu rồi tôi không ngủ ngon giấc như thế, dù tôi…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 25: Ex

    Tôi không muốn nhìn thấy cách thế giới xung quanh tôi vận hành. Dù tôi hiểu và cảm nhận được, thì tôi chỉ là một phần trong nó, và bị cuốn theo những vòng quay cố hữu của nó. Tôi cũng chẳng thấy điều gì ngoài bản thân mình, một sinh vật sống mà chẳng thấy ngày mai. Tôi im lặng nhìn dòng người qua lại như thể mình là một kẻ bên lề của cuộc đời này. Hoặc có thể những người kia đang đi trên vỉa hè của chính tôi? Tôi không thích làm trung tâm của sự chú ý, nhưng bằng một cách nào đó, tôi luôn…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 24: Khả

    Tôi tỉnh dậy với cái đầu nhức bưng bưng như thể tối qua tôi đã ngốn hết tủ rượu trong nhà mình, trong khi tôi chỉ uống được một chai thôi. Người đàn ông đáng chết đó chẳng có gì ngoài tiền, nhưng lại thiếu học thức đến độ chừa một tủ rượu bằng cả gia tài của một người bình thường – trong nhà cùng với một đứa con gái ở độ tuổi ẩm ương, và hơn hết nó đang thất tình. Còn ông ta thì đang đắm chìm trong tình yêu. Thứ tình yêu không có gì thay thế được. Và cũng có thể đó là thứ tôi…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 23: Em trai

    Tôi giật mình lúc trời đã về khuya. Tôi hiếm khi ngủ tròn giấc, đặc biệt tôi luôn để bản thân mình ngủ gục ngay bàn làm việc. Tôi ý thức được cơn buồn ngủ ập đến, nhưng tôi sợ khi bước xuống giường mình sẽ phải trăn trở trong giấc ngủ còn dở dang; điều này khiến tôi thà nằm gục trên bàn, sẽ dễ chịu hơn. Là tiếng tin nhắn của Vân. Cô hỏi tôi có còn nhớ cô là ai không? Tất nhiên, tôi sẽ nhớ mãi tấm lưng trần thon thả của cô, còn gương mặt cô thì tôi chịu. Gương mặt của cô chỉ đơn…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 22: An

    Mọi thứ có vẻ không giống như bề ngoài của nó. Thứ khiến chúng ta bị lừa chỉ là vẻ ngoài của một con người, còn lại chúng ta không thấy điều gì khác. Tôi thấy mình như một đứa trẻ ngây thơ khi nhìn vào gương mặt Khương và người bên cạnh mình, như thể giữa họ có một tấm gương và tôi là người duy nhất thấy được hai phía của tấm gương đó. Chỉ duy, tôi không thể phân biệt được đâu là hình, đâu là bóng. Tôi thấy mình thật ngốc khi chưa bao giờ hỏi Khương về gia đình. Tự khi nào tôi trở nên…

  • Ems' Stories

    [Us] Chapter 21: Anh trai

    Tôi không nghĩ mình sẽ tìm thấy An, trong hoàn cảnh như thế này. Tôi không dùng từ gì để diễn tả được tâm trạng của mình khi em giương ánh mắt giận dữ về phía tôi. Rồi An bỏ đi, với vẻ hằn học nhưng điệu bộ của em lại trông giống như một đứa trẻ. Tôi tiếp tục ở lại sân thượng, nhìn lại khoảng không gian trước mắt và dưới kia. Trong cùng thời điểm, tôi không thể hình dung thứ cảm xúc hỗn độn thế này, chút hào hứng, chút hoảng sợ. Hơn hết là cảm giác nhẹ nhõm. Tôi vẫn hoang mang nhìn xuống dưới…